Có lẽ trong hành trình trưởng thành của mỗi chúng ta, ai cũng từng ít nhất một lần gặp phải những người khiến mình cảm thấy khó chịu, thậm chí là bức bối đến mức chỉ muốn quay lưng bỏ đi. Đó có thể là người đồng nghiệp luôn săm soi từng lỗi nhỏ, một người sếp khắt khe, hay đôi khi chỉ là một người bạn, người thân với tính cách trái ngược hoàn toàn với mình. Thoạt đầu, ai cũng sẽ nghĩ: “Giá như mình không phải tiếp xúc với người này nữa”, hoặc “Tại sao mình lại phải chịu đựng họ?”. Nhưng rồi, thời gian trôi qua, những va chạm ấy không chỉ đơn thuần là thử thách, mà còn là những bài học quý giá mà cuộc đời gửi gắm.
Tôi còn nhớ rất rõ về một người cộng sự mà tôi từng làm việc cùng. Anh ấy là kiểu người mà chỉ cần tiếp xúc vài phút thôi cũng đủ khiến người đối diện cảm thấy khó thở. Cách nói chuyện cộc lốc, thái độ lúc nào cũng cho mình là đúng, lại luôn soi mói vào từng chi tiết nhỏ nhặt nhất. Mỗi lần họp với anh ấy, tôi đều tự nhủ phải giữ bình tĩnh, nhưng không ít lần, tôi chỉ muốn bùng nổ. Cảm giác như mọi nỗ lực, sáng kiến của mình đều bị dội một gáo nước lạnh, không được ghi nhận mà còn bị xoi mói, bắt lỗi.
Thế nhưng, điều kỳ lạ là càng làm việc với anh ấy, tôi lại càng nhận ra mình tiến bộ hơn. Lúc đầu, tôi chỉ nghĩ đơn giản là phải học cách nhẫn nhịn để không làm lớn chuyện. Nhưng dần dần, tôi buộc phải rèn cho mình sự kiên nhẫn, phải học cách trình bày ý tưởng rõ ràng, mạch lạc và chặt chẽ hơn để không bị bắt bẻ. Tôi cũng học cách kiểm soát cảm xúc của mình, không để những lời nói khó nghe làm ảnh hưởng đến tinh thần và hiệu quả công việc.
Có những lúc tôi tự hỏi: “Tại sao mình lại phải chịu đựng những điều này?”. Nhưng rồi, vào một ngày nọ, khi nhìn lại chặng đường đã qua, tôi nhận ra rằng chính anh ấy – người mà tôi từng cho là khó chịu nhất – lại là người đã rèn giũa tôi nhiều nhất. Anh ấy không phải là một người thầy khoác áo giảng viên, nhưng lại là “người thầy” mà cuộc đời đã gửi đến để dạy cho tôi những bài học quan trọng về sự kiên nhẫn, về cách giao tiếp, cách kiểm soát cảm xúc và cả sự trưởng thành trong công việc.
Từ đó, tôi bắt đầu nhìn những mối quan hệ khó khăn khác bằng một con mắt khác. Không còn là “làm sao để tránh xa”, mà là “mình đang được rèn điều gì?”. Mỗi người bước vào cuộc đời mình, dù dễ chịu hay khó chịu, đều là một chiếc gương phản chiếu lại chính mình. Những người dễ chịu thì soi ra sự đồng điệu, giúp ta cảm thấy thoải mái và được thấu hiểu. Còn những người khó chịu lại soi ra những giới hạn chưa được rèn luyện, những điểm yếu mà ta cần phải vượt qua để trưởng thành hơn.
Tôi nhận ra rằng, có những người bước vào đời mình chỉ để dạy cho mình một bài học quan trọng, rồi lặng lẽ bước ra. Họ có thể không ở lại lâu, nhưng dấu ấn mà họ để lại thì không dễ phai nhòa. Đó có thể là một bài học về lòng kiên nhẫn, về sự bao dung, về cách kiểm soát cảm xúc, hay đơn giản chỉ là bài học về việc chấp nhận sự khác biệt và học cách thích nghi với những điều không hoàn hảo.
Bởi vậy, thay vì oán trách hay tìm cách tránh né những người khiến mình khó chịu, hãy thử thay đổi góc nhìn. Hãy tự hỏi bản thân: “Điều gì ở người này khiến mình khó chịu nhất? Đó có phải là điểm yếu mà mình cần phải rèn luyện không? Mình có thể học được gì từ họ?”. Khi thay đổi cách nhìn nhận, bạn sẽ thấy mọi va chạm, mọi khó khăn trong các mối quan hệ đều là những cơ hội để mình trưởng thành hơn, mạnh mẽ hơn.
Cuộc sống vốn dĩ không phải lúc nào cũng suôn sẻ, không phải ai cũng sẽ đối xử với mình theo cách mà mình mong muốn. Nhưng chính những điều không hoàn hảo ấy mới là chất liệu để rèn giũa bản thân. Nếu chỉ toàn gặp những người dễ chịu, đồng điệu, có lẽ chúng ta sẽ mãi dậm chân tại chỗ, không biết được giới hạn của bản thân nằm ở đâu, cũng không có động lực để vượt qua chính mình.
Mỗi sáng thức dậy, hãy nhìn mọi va chạm, mọi khó khăn như một bài học đáng giá mà cuộc đời dành tặng. Có thể lúc này, bạn chưa nhận ra giá trị của những bài học ấy, nhưng rồi một ngày nào đó, khi nhìn lại, bạn sẽ biết ơn những người đã từng khiến mình khó chịu, bởi chính họ đã giúp mình trưởng thành hơn, kiên cường hơn.
Hãy mở lòng đón nhận mọi người, mọi tình huống với tâm thế học hỏi. Đừng vội vàng phán xét hay tìm cách tránh né những điều không vừa ý. Hãy nhớ rằng, mỗi người xuất hiện trong cuộc đời bạn đều có lý do của họ. Có người đến để đồng hành, có người đến để thử thách, và cũng có người đến chỉ để dạy cho bạn một bài học quan trọng rồi rời đi.
Chúc bạn một buổi sáng kiên cường, đủ mạnh mẽ để đối diện với mọi va chạm, đủ rộng lòng để nhìn nhận mọi khó khăn như một cơ hội để trưởng thành. Và chúc bạn luôn giữ được sự lạc quan, bình tĩnh để đón nhận mọi bài học mà cuộc đời gửi đến, dù chúng đến từ những người dễ chịu hay khó chịu nhất. Bởi vì, cuối cùng, tất cả những điều ấy đều là hành trang quý giá giúp bạn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình.